Hướng dẫn Tóm tắt truyện ngắn Xem người ta kìa! và sơ đồ tư duy tóm tắt trực quan, dễ ghi nhớ giúp các em hiểu về nội dung tác phẩm dễ dàng hơn
Các luận điểm chính trong “Xem người ta kìa!”:
- Luận điểm 1: Giới thiệu vấn đề
- Luận điểm 2: Chứng minh ai cũng có đặc điểm riêng
- Luận điểm 3: Khẳng định lại vấn đề
Tóm tắt truyện ngắn Xem người ta kìa! (chi tiết)
Thuở nhỏ, mỗi khi làm điều gì không vừa ý, “tôi” thường nghe mẹ trách: “Xem người ta kìa!”, “Ai đời lại thế?”, “Người ta cười chết”… Những lời so sánh ấy làm “tôi” không thoải mái, dù rất hiếu thuận và cố gắng vâng lời để mẹ vui lòng. Khi trưởng thành, mẹ đã khuất, “tôi” mới hiểu nỗi lòng của mẹ. Mẹ muốn con không thua kém ai, phải sống bằng người, giữ thể diện cho gia đình, dòng họ. Trên đời, thành công của người này thường là niềm mong ước của người khác, và nhiều người vươn lên cũng nhờ noi gương những tấm gương sáng. Vì thế, mẹ mong con học theo “người ta”, những hình mẫu hoàn hảo trong mắt mẹ.
Tuy nhiên, trong sâu thẳm, “tôi” vẫn thấy khó chịu trước cách so sánh ấy. Bởi qua trải nghiệm và suy nghĩ, “tôi” dần nhận ra thế giới và con người vốn muôn màu muôn vẻ. Bạn bè mỗi người một cá tính, sở thích, cách sống khác nhau; chính sự khác biệt ấy mới làm nên sự phong phú của tập thể. Cái riêng, cái “không giống ai” nhiều khi lại rất đáng quý. Nếu ai cũng chỉ mong giống người khác thì sẽ chẳng thể đóng góp cái gì độc đáo của bản thân cho cộng đồng. Trưởng thành hơn, “tôi” biết cảm thông với mẹ, không còn thấy bực bội, bởi hiểu rằng câu nói “Xem người ta kìa!” xuất phát từ tình thương và mong ước của mẹ. Nhưng “tôi” muốn đổi ý nghĩa câu nói ấy thành một lời khích lệ: hãy học cái hay của người khác, nhưng vẫn giữ sự khác biệt, phát huy nét riêng của chính mình, vừa hoà đồng vừa độc đáo.
Tóm tắt truyện ngắn Xem người ta kìa! (ngắn gọn)
Nhân vật “tôi” thuở nhỏ thường bị mẹ so sánh với người khác qua câu: “Xem người ta kìa!”. Khi ấy, dù cố gắng vâng lời, “tôi” vẫn thấy khó chịu. Lớn lên, mẹ đã mất, “tôi” mới hiểu nỗi lòng của mẹ: mong con bằng người, giữ thể diện gia đình. Tuy vậy, “tôi” nhận ra mỗi người đều có cá tính, sở thích riêng, chính sự khác biệt ấy làm nên sự phong phú của cuộc sống. Vì thế, thay vì bắt chước hoàn toàn “người ta”, cần biết học điều hay nhưng vẫn giữ nét riêng để vừa hoà nhập vừa khẳng định bản thân.