Quên lãng là hiện tượng có quy luật
Nhiều lúc bạn quên thông tin không phải vì không để tâm, mà do khoảng cách thời gian và cách não bộ xử lý chúng khi đi vào đầu bạn. Nhà tâm lý học người Đức Hermann Ebbinghaus đã phát hiện ra quy luật này, và đặt tên là “đường cong quên lãng” (Ebbinghaus forgetting curve).
Theo đó, ông tạo ra khoảng 2300 âm tiết “vô nghĩa” theo quy tắc phụ âm - nguyên âm - phụ âm (ví dụ ZUC và QAX). Sau đó ông nhóm chúng lại thành từng danh sách, và học thuộc cho đến khi đọc được chúng chính xác trong một khoảng thời gian hạn chế. Ông thực hiện bài tập này nhiều lần trong 7 tháng liên tiếp, với các khoảng thời gian học khác nhau.
Kết quả ông nhận thấy mình phải “học tủ” vài chục lần mới nhớ được các danh sách vô nghĩa này. Trong khi với một bài thơ có nghĩa, ông chỉ cần đọc vài lần là nhớ.
Điều tương tự cũng xảy ra trong một cuộc họp: bạn sẽ nhớ những thông tin liên quan đến chuyên môn của mình hơn. Do vậy, nếu có người đến từ phòng ban hoặc ngành nghề khác phát biểu trong cuộc họp, việc bạn không nhớ những thông tin họ nói cũng là điều dễ hiểu.

Ebbinghaus cũng nhận thấy, não bộ có xu hướng quên thông tin rất nhanh trong 1-2 giờ đầu tiên sau khi tiếp nhận nó. Sau 9 tiếng, bạn sẽ quên 60% thông tin và sau một ngày, bạn chỉ còn nhớ ⅓ những gì đã học được.
Điều này xảy ra do não có 3 cấp trí nhớ: tạm thời, ngắn hạn và dài hạn. Trí nhớ tạm thời là nơi tiếp nhận thông tin để đưa về giải quyết tại trí nhớ ngắn hạn. Sau quá trình này, những ký ức quan trọng như bài học hay kỹ năng cần thiết mới được lưu trữ trong khoang dài hạn.
Nói cách khác, nếu thông tin trong cuộc họp không gây ra căng thẳng nhận thức tiềm ẩn (chẳng hạn một nhiệm vụ cần phải giải quyết), nó sẽ ở trí nhớ tạm thời và phai mờ dần theo thời gian. Đây là lý do bạn thường chỉ nhớ khoảng ⅓ nội dung cuộc họp - những thông tin liên quan trực tiếp đến đầu việc bạn cần làm.