Ngày 4 tháng 9 năm 2015, mình chính thức nghỉ việc tại Aswig Solutions để bước trên một con đường mới - du học 2 năm ở UK tại Đại Học Lancaster. Bài viết này là đôi dòng tâm sự kể về một năm làm việc của mình ở đây: Buồn ít, Vui nhiều, học được vô số điều bổ ích về technical và cách hành xử trong công việc.
Nộp CV vào công ty với vị trí Junior Developer, mình “được” 2 ông anh team leader phỏng vấn tới tận hơn 1 tiếng rưỡi (100% tiếng Anh), junior mà hỏi đủ thứ: C#, Linq, MVC, Entity Framework, Database, Front-end (HTML, CSS, Javascript), OOP, Design Pattern, … riết rồi cứ tưởng tuyển siêu nhân chứ không phải junior gì hết.
Sau vòng 1 căng thẳng, mình được vào nói chuyện nhẹ nhàng với anh K. Manager (Trong lòng chắc mẩm là đã đậu). Đến bây giờ mình vẫn ấn tượng câu hỏi “Em nghĩ 3 điều gì là quan trọng nhất đối với developer?“. Sau này, mình mới biết vòng 2 là vòng đánh giá thái độ làm việc và tính cách, suýt nữa chém lung tung là rớt rồi.
Sau khi deal lương, mình được hẹn phỏng vấn thêm lần 3 với Technical Manager nước ngoài - miếng ăn đến tận miệng còn chưa ăn được, trời ạ =_=. Cũng may là mọi chuyện đều suôn sẻ, đầu tháng 10 mình bắt đầu đi làm, với mức lương khá cao so với mặt bằng junior nói chung (8 chữ số).
Công bằng mà nói, công ty khá là rộng rãi với nhân viên. Trong 2 tháng thử việc mình vẫn được tính 100% lương, còn được khám bệnh miễn phí. Cuối tháng 12 anh Manager vẫn xét thưởng tháng 13, được gần nửa tháng lương tiền thưởng :3 (Làm nguyên năm là được 2 tháng :o). Nghe đồn là anh Manager được thưởng nhiều quá, tiền đóng thuế đủ mua được cả 1 con xe tay ga…
Ngày đầu tiên đi làm, mình được anh Phóng - một anh cùng team hướng dẫn cài đặt máy, chỉ chỗ ăn này nọ (Công ty có hệ thống buddy, người mới gia nhập sẽ được “buddy” hướng dẫn và giới thiệu). Đến trưa, mình được anh H. Team Leader dắt đi ăn trưa (free). Tính mình dễ lắm, ai bao mình ăn là mình thương liền à.
Quy định của công ty là phải sử dụng tiếng Anh trong công việc. Mới đầu mình cũng hơi ngộp, vì thấy vài ông du học về hoặc phát âm như gió, lúc họp hành thì chẳng nghe được khách hàng nói gì. Sau 2 tuần mình mới tập thành thói quen và thích nghi được.
Mình lại ngồi đối diện anh Manager nên không dám ho he nhiều. Ngày xưa đi làm hôm nào mình cũng xem webtretho, vozforum, kenh14… Từ hồi qua đây, sáng nào mình cũng chỉ dám vào simpleprogrammer.com, stackoverflow.com, codeproject.com, toidicodedao.com, …
Mình được assign vào team Foundation, một team chuyên lo việc authentication và authorization cho các ứng dụng khác của công ty. Phase 1 của dự án không thành công lắm, và anh H. đã phải có một quyết định đau thương và táo bạo: Đập nguyên phase 1, làm phase 2 lại từ đầu. Team ban đầu có 3 người, về sau thêm được 1 người nữa là 4. Nhờ khả năng kĩ thuật xuất chúng của các thành viên, và khả năng chém gió “thần sầu” của anh team leader, project đã thành công mĩ mãn.
Kể chút về anh team leader của mình. Anh tên Hưng, gốc Hà Nội. Nghe đồn gia đình anh cũng thuộc hàng “có số” ở đấy. Do anh dụ dỗ một bé tiểu thư con giang hồ ngoài đấy, sống thử 4 năm mà không chịu cưới. Bị trùm giang hồ bắt cưới nhưng anh không chịu, trốn Hà Nội để vào HCM lập nghiệp. Mỗi lần ngồi bên bàn nhậu, anh lại kể về chiến tích ngày xưa của mình. Với tài năng xuất sắc và vẻ ngoài sáng chói, anh đã “bị” đưa lên báo để quảng bá cho công ty: http://hrinsider.vietnamworks.com/nhat-ky-mr-amsterdam-hay-la-cau-chuyen-cua-hung-o-aswig-solutions/.
Mỗi năm công ty tổ chức company trip 1 lần, hầu như lần nào cũng đi nước ngoài. Kì này cả công ty được qua Thái Lan chơi, ngắm voi sẵn tiện chuyển giới luôn thể. Ở Bangkok 3 ngày nên mình cũng không đi chơi được gì nhiều. Các bố trong công ty rủ nhau đi “mát xa tới Z” bên Thái cho biết, nhưng nghe giá gần 1 củ rưỡi nên ông nào cũng tặc lưỡi: Thôi để tiền đó về Việt Nam rồi đi. Đến hôm cuối cùng, mấy ông trong team rủ nhau đi mua quà cho vợ, ông nào ông nấy xách nguyên vali vài chục kg về. Ngẫm lại mới thấy có vợ cũng chẳng sung sướng gì.
Chuyện bên lề: Nhờ chuyến company trip này mà mình dụ dỗ được một bạn nữ khá xinh bên bộ phận Kế Toán của công ty. Chuyện riêng tư nên nói vậy cho các bạn thèm thôi :-“.
Sau chuyến đi Thái Lan, nhờ khả năng ngoại giao xuất chúng, anh H. đã lấy một dự án khá béo bở về cho team, mang tên Claimbook. Anh Sơn - thành viên thứ 4 của team lại quyết định nghỉ việc, qua Singapore làm… rửa chén cho 1 phòng lab ở bên đó (Nghe đồn lương cao đến hơn 4.000 đô Sing).
Anh Sơn là cựu sinh viên - trợ giảng trường Bách Khoa. Khả năng technical của anh cũng rất khá, nhưng lúc nào anh cũng bảo: Cỡ anh chỉ là cắc ké ở BK thôi. Mình nhủ thầm: Cắc ké ở BK mà cỡ này, dân BK chắc ghê gớm lắm. Tới lúc thấy ổng show bằng Giỏi mới biết mình bị lừa, hóa ra trên đời không tin ai cho được =_=. Thiếu anh Sơn, đội ăn-nhậu-mát-xa mất đi một thành viên cộm cán, ai cũng buồn rười rượi…. Còn tiếp phần 2.
Link nội dung: https://diendanmarketing.edu.vn/index.php/avatar-doi-sieu-nhan-a15133.html